Kẻ có thể lực áp Hạng Vũ Trạch, hơn nữa còn là một Luyện Đan đại tông sư, nhân vật như vậy, thành tựu đã không hề dưới y. Khó trách lúc trước ở Hạng Nam quận thành, đối phương lại không từ mà biệt. Giao Long sao có thể yên ổn ở nơi nước nông? Một vị Luyện Đan đại tông sư, sử dụng một chút thủ đoạn, khiến y và Trúc Thanh Tuyền nhìn nhầm, cũng không phải là chuyện quá mất mặt.
"Đúng rồi, ta không thích bị tục sự quấy nhiễu. Về chuyện của ta, còn mong Mang Tiêu gia chủ đừng nên rêu rao." Lục Tiểu Thiên lại bổ sung thêm một câu.
"Đông Phương tiên sinh yên tâm, ta nhất định sẽ thủ khẩu như bình. Khối ngọc bài mà ta tặng cho tiên sinh, nếu như Đông Phương tiên sinh không chê, ngày sau còn có thể dùng để đuổi một số kẻ nhàm chán đi."
Mang Tiêu gia chủ nghe xong thì trong lòng vui mừng, không thích bị tục sự quấy nhiễu. Như vậy thì càng tốt, há chẳng phải ngày sau một số chuyện vụn vặt cũng có thể giao cho y xử lý? Đương nhiên, thân là nhất phương hùng kiệt, y tự nhiên không cần phải đích thân làm mọi việc, có rất nhiều người sẵn lòng đi làm chân chạy cho y.
"Trúc Thanh Tuyền kia, lần trước còn tranh với ta, chưa phân thắng bại, lần này vận khí không bằng ta rồi."
Khi rời đi, trong lòng Mang Tiêu gia chủ thầm cười hắc hắc. Trước đó nghe nói Trúc Thanh Tuyền vừa phát hiện ra một vị Luyện Đan tông sư mới tấn giai, vì thế liền đích thân đi lôi kéo đối phương.
Mang Tiêu gia chủ thì hơi chậm chân một chút, vốn đã có chút ảo não, lúc này lại cười thầm không thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play