"Đúng vậy, Trường Đình huynh trưởng nhà ta không tới hai ba trăm năm liền chứng đạo nguyên anh, là thiên tài tu luyện hiếm thấy của Mục Dã gia ta. Kết anh được hai mươi năm, chiến lực đã có thể sánh ngang với không ít cường giả kết anh trăm năm. Xem bộ dạng của ngươi, chỉ sợ ngay cả kết anh cũng vô vọng, còn dám luận cao thấp với Trường Đình huynh trưởng của ta, thật là không biết xấu hổ." Mục Dã Trường Thủy trừng mắt nói.
"Vị đạo hữu này, không biết ngươi còn có lời gì để nói?"
Ánh mắt Trúc Thanh Tuyền nhìn Lục Tiểu Thiên khá là bình thản, người tu đạo có thành tựu, sao lại tức giận bởi vì vài câu nói gây rối của ngoại nhân. Nếu tâm tính như thế, y tuyệt đối không thể nào đạt được tới tu vi hiện tại.
"Trở thành Luyện Đan tông sư nhiều năm như vậy, ta vẫn là lần đầu tiên nghe thấy rằng có người muốn một Luyện Đan tông sư tỉ thí đấu pháp với cường giả Nguyên Anh kỳ. Nếu như các ngươi cảm thấy thân phận, địa vị một tên tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ của Mục Dã Trường Đình đây đặt ở bất kỳ một nơi nào, đều cao hơn một vị Luyện Đan tông sư, ta cũng không còn gì để nói."
"Cái gì? Các hạ là một Luyện Đan tông sư?"
Mọi người nghe vậy đều sửng sốt, Mang Tiêu gia chủ là người đầu tiên có phản ứng, vội vàng cất tiếng hỏi.
Phương Linh vừa nghe xong, sắc mặt lập tức tái nhợt. Việc ả đưa những linh vật mà Lục Tiểu Thiên đặt trước cho Mục Dã Trường Đình quả thật có chút không phù hợp. Tuy nhiên, nếu như sự việc có thể giải quyết, lại không tổn hại tới lợi ích của Vân Nhai đấu giá hội, thì tự nhiên cũng sẽ không ai đi truy cứu. Nhưng nếu như bởi vì ả âm thầm giở thủ đoạn đắc tội với một vị Luyện Đan tông sư, cái này quả thật là một sai phạm rất lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT