Đương nhiên, thanh danh này cũng chỉ là trong phàm nhân thế tục, ngẫu nhiên cũng có cực thiểu số tiên nhân nghèo túng, tới nơi này lấy một hai vò hảo tửu.
Rượu thơm không sợ ngõ sâu, thời gian dài sau, tửu phường này trông rất là rách nát, nhưng cũng đã có được danh tiếng nhất định trong các khu phố lận cận.
"Hồ tử thúc thúc, hồ tử thúc thúc, có người đến uống rượu." Lúc này một nữ đồng sáu bảy tuổi ăn mặc bình thường, quấn chiếc áo khoác bông dày vui vẻ cao hứng bước qua bậc cửa không hề cao của tửu phường. Ngoài ra còn có hai nam đồng khác niên kỷ cũng tương tự vội vàng theo sát phía sau, là những tiểu hài sống ở các hộ lân cận trong ngõ nhỏ, đều cùng gọi chủ tửu phường này là hồ tử thúc thúc.
Mà nơi xa hơn một chút, có mấy tên thanh niên tráng niên nam tử ăn mặc như công sai, đang cưỡi mấy con ngựa cao to, đạp tuyết bước tới. Chiến xe ngựa phía sau chứa đầy vò rượu, được cố định bằng dây tre.
"Đông Phương, nhanh chóng mang hết rượu ngon trong nhà ngươi ra đây, lần này ta sẽ hốt hết sạch tồn kho của ngươi." Mấy người này đều là công sai trong trấn, trong đó có một tên là Viên bộ khoái, là khách quen của tửu phường, khi còn cách một khoảng, liền mở miệng hét lớn.
"Rượu hôm nay bán hết rồi, muốn uống ruộu, chờ lò sau ủ xong rồi lại đến đi." Trong tửu phường truyền đến một giọng nói vừa ợ hơi rượu vừa lười biếng.
"Lẽ nào tửu phường của ngươi không có chút hàng tồn kho nào sao?" Vương bộ đầu dẫn đầu đội ngũ nhíu mày nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT