“?” Trong mắt Phục Tang thoáng qua một tia nghi hoặc, nhưng sau lời cảnh cáo vừa rồi, nàng không dám hỏi thêm câu nào, chỉ có thể thuật lại tình cảnh lúc đó một cách êm tai.
“Chờ đã!” Hạ Võ đế nheo mắt, nghi ngờ nói, “Ngươi nói, Kiêu Nhi muốn đâm vương phi, Mặc Hạc đã ra tay phản kích?”
“…… Vâng.” Phục Tang hồi tưởng kỹ càng, “Mặc Hạc không hề ra tay làm hại vương gia, nhưng lại lớn mật đỡ lấy kiếm của vương gia, rất che chở cho vương phi. Giờ nghĩ lại, dường như có chút không ổn.”
Hạ Võ đế cúi đầu nhìn tới: “Ồ, có gì không ổn? Chỗ nào không ổn?”
“Nô tỳ… vừa rồi lắm miệng!” Phục Tang giật mình, vội vàng tự tát mấy cái, bặm môi không dám nói tiếp.
Hạ Võ đế nhìn nàng không chút thay đổi sắc mặt, “Ngươi đã bị thương, ta cho phép ngươi nghỉ ngơi một tháng. Sau khi vết thương lành thì trở lại phục vụ.”
Phục Tang cắn môi, chỉ dám sợ hãi gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play