Thái Vĩnh vẫn không yên lòng: “Vương phi, chúng ta làm lớn chuyện như vậy xong chưa? Người kia không phải loại lương thiện, đây là thích khách, vạn nhất……”
“Càng làm lớn chuyện, càng có thể sẽ không khiến người ta nghi ngờ.” Tô Nhiễm Tịch đi lên lầu, “Thái Vĩnh, ngươi đừng theo sau. Coi như tương lai sự việc bại lộ, ngươi cũng biết càng ít càng tốt.”
Thái Vĩnh vốn muốn nói không sao, lại bị ánh mắt của Tô Nhiễm Tịch trừng lại, chỉ có thể ngoan ngoãn chờ ở tầng một, trong lòng thở dài: Vương phi lá gan vẫn lớn như trước!
Tô Nhiễm Tịch vừa lên lầu đẩy cửa bước vào, liền thấy Thanh Cáp khống chế người áo đen, cứu được A Vượng, đưa về phòng bình an.
“Vương phi, đã bắt được.” Thanh Cáp điểm huyệt người áo đen, ném người xuống đất, duỗi tay ra chính là một tay dính đầy máu, “Thương thế của hắn vào phế phủ, lại không cứu sợ là không sống được.”
“Hay là trực tiếp ném tới bãi tha ma đi?” Nàng nhíu mày, “giữ người này lại là một mối phiền phức lớn.”
Tô Nhiễm Tịch nhìn người áo đen đang thoi thóp, ngồi xổm xuống tháo mặt nạ của hắn, khuôn mặt tuấn tú non nớt, nhìn chỉ khoảng mười lăm mười sáu tuổi, đúng là một thiếu niên non nớt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT