“Tiểu nhân tiện danh A Vượng!” Tiểu tử mừng như điên, quỳ xuống muốn dập đầu, “Nhận được sự ưu ái của quý nhân, tiểu nhân vô cùng cảm kích, nhất định sẽ dùng nửa đời sau để báo đáp đại ân đại đức của quý nhân.”
Lương Võ không nhịn được nhìn thoáng qua Tô Nhiễm Tịch, trong lòng cảm khái vương phi thật là một Bồ Tát sống miệng cứng lòng mềm. Làm việc tuy có nhiều bất thường, nhưng khó nén lòng thiện đức hạnh tốt.
Thải Y viết xong giấy khế ước đã mang tới, “A Vượng, thân thể ngươi gầy gò như vậy, đừng có quỳ tới quỳ lui nữa. Vương gia… chúng ta đông nhà không thích cái này.”
Nàng xoay người đỡ A Vượng dậy, không chê tiểu huynh đệ quần áo bẩn thỉu, trấn an nói: “Chỉ cần ngươi làm việc thật tốt, sống tốt, đông nhà sẽ không bạc đãi ngươi và gia gia của ngươi.”
A Vượng vui đến phát khóc, “Vâng. Đều nghe đông nhà.”
“Đi thôi, dẫn ta đi gặp gia gia ngươi.” Tô Nhiễm Tịch đứng dậy, không đợi A Vượng dẫn đường, mà đi theo mùi thuốc nồng nàn lên tầng ba.
A Vượng cho rằng nàng muốn đi tìm gia gia để ký khế ước, vội vàng đi lên trước dẫn đường, ngượng ngùng nói: “Gia gia bệnh lâu ngày rất nặng, vẫn hay hồ đồ. Nếu lát nữa có chỗ nào mạo phạm, quý nhân xin thứ lỗi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play