Người ngoài nhìn vào, cặp chủ tớ này như đang thị uy.
“Ngươi!” Hộ bộ thượng thư còn chưa kịp cáo trạng với bệ hạ, đã bị Tô Nhiễm Tịch chặn họng, khô khốc nói: “Làm quan, không có tiền thì không được…”
“Hộ bộ chính là túi tiền của quốc gia, quản lý dân sinh căn bản, thượng thư đại nhân lại còn nói tiền không quan trọng? Bất kể là bách tính hay quan viên, không có tiền thì ăn uống cũng không đảm bảo.” Tô Nhiễm Tịch cười lạnh, lần lượt liệt kê: “Bách tính sửa đường không cần tiền? Triều đình cứu trợ thiên tai không cần tiền? Triều đình nuôi văn võ bá quan không cần tiền lương bổng? Quan viên nuôi nhiều người như vậy không cần tiền sao?”
“Tiền quả thực không phải điều quan trọng nhất để theo đuổi, nhưng nó là cơ sở cho mọi sự theo đuổi. Chúng ta mỗi ngày cố gắng như vậy, chẳng phải là vì bách tính sống tốt hơn, Đại Hạ trở nên mạnh hơn sao?”
“Thử hỏi mãn triều văn võ, ai có thể vì quốc khố mỗi năm tiết kiệm được hoặc tăng thêm mười vạn lượng bạc? Nam hay nữ giới, dân sinh của bách tính là quan trọng nhất? Vậy các ngươi làm quan đến tột cùng là vì cái gì, xây dựng câu lạc bộ nam giới sao?”
“Bệ hạ thánh minh như vậy, cho phép nữ tử làm quan là vì bách tính. Kết quả là, các ngươi hô hào trung quân lợi dân, làm lại là hại người, chỉ lợi mình!”
“Ngươi! Ngươi không nên nói bậy, một nữ tử bé nhỏ như vậy thì làm được gì?” Hộ bộ thượng thư nói không lại, lại không dám chống lại lệnh vua trước mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play