Tô Nhiễm Tịch không tìm được Hạ Lẫm Kiêu, bên người lại có Tề ma ma để ý, không làm gì khác hơn là phối hợp với Vương Ngự Y, trước hết vì hoàng hậu chẩn bệnh. Mấy ngày không gặp, hoàng hậu tiều tụy tái nhợt rất nhiều, nằm trên giường hữu khí vô lực. Khuôn mặt vốn to bằng bàn tay Ôn Uyển giờ gầy đến da bọc xương, để lộ hai con ngươi lớn và trống rỗng. Gần đây thời tiết thay đổi, nàng lúc trước cho hoàng hậu mấy châm đã thấy hiệu quả, mấy ngày nay quả thật làm người đau đến ăn ngủ không yên.
Nghe nói hôm nay làm châm là một ngự y trẻ tuổi xa lạ, hoàng hậu yếu ớt nhìn thiếu niên: Vương Ngự Y, bản cung hôm nay vô cùng đau đớn, đứa nhỏ này thật có hiệu quả?
Sư phụ đã khám bệnh kỹ càng cho bệnh tình của nương nương, vi thần sẽ theo chỉ thị của sư phụ để dẫn châm giảm đau cho nương nương. Tô Nhiễm Tịch đã bội phục thuốc, giờ đây không chỉ diện mạo thay đổi, giọng nói cũng như vịt đực, giống như đang ở trong kỳ thay đổi giọng nói của thiếu niên. Hoàng hậu vô cùng đau đớn, không nói gì nữa, tùy ý hai người hành động.
Tô Nhiễm Tịch lấy cớ trong điện nhiều người, không lợi cho dẫn châm tản khí, Tề ma ma liền cho lui những người khác trong cung, tự mình canh giữ bên giường phục vụ.
Một nén nhang sau.
Hoàng hậu đầy đầu mồ hôi, sắc mặt hồng nhuận hơn nhiều. Quản nhiên không còn đau, trên thân cũng có khí lực. Vương Ngự Y, đồ đệ của ngươi quả nhiên lợi hại, tuổi còn trẻ đã có công phu như vậy, tiền đồ bất khả hạn lượng.
Tâm tình tốt hơn, hoàng hậu nói nhiều hơn một chút. Vương Ngự Y không động thanh sắc cùng Tô Nhiễm Tịch liếc nhau: Nương nương quá khen, tiểu tử này còn trẻ ngu dốt, muốn học hỏi còn rất nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT