Miệng nàng nói là Minh Nguyệt cung, trên tay ám hiệu lại là chữ ‘sáu’……
Nàng đây là muốn nhắc nhở Niệm Cơ nhớ đến mặt mũi của Đoạn Thù, không thể công khai không để ý mặt mũi của Minh Nguyệt cung, nếu không một khi chuyện này làm lớn, người đầu tiên bị liên lụy chính là Đoạn Thù.
“Ta……” Niệm Cơ quả nhiên do dự, nước mắt lại không cầm được chảy xuống, ánh mắt vẫn còn chút sợ hãi sau tai nạn.
“Thôi, vận mệnh đã như vậy.” Nàng bỗng nhiên cười khổ một tiếng, khàn khàn nói, “Có lẽ từ lúc bắt đầu, ta đã làm sai.”
“Nương nương……” Xuân Đào sợ nàng muốn liều mạng, căng thẳng đến cổ họng muốn nhảy ra ngoài.
“Ngươi phạm vào sai lầm lớn trời không dung, tội lỗi không thể tha thứ. Nể tình ngươi từng là bạn của ta, ta sẽ không lấy mạng ngươi, mình đi nhận hai mươi trượng, tìm một người để ngươi tự nhận sai lầm rồi rời khỏi nơi này đi.” Niệm Cơ nhắm mắt lại, “Còn về phần Nguyệt Cơ bên kia muốn giao phó thế nào mới có thể bảo đảm, vậy phải xem chính ngươi.”
“Nương nương……” Xuân Đào vốn còn muốn cầu tình, thấy sắc mặt khó coi của Niệm Cơ thì thôi, sợ nán lại thêm một giây nữa là đầu rơi khỏi cổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT