Tô Nhiễm Tịch nhíu mày: “Ngậm miệng! Nói vào việc chính!”
“Ý đồ của Tiêu Sở, ta không biết.” Bạch Cửu đặt chén trà xuống, ánh mắt nghiêm túc nói, “Ta lần này cố ý tới đây, chính là muốn nói cho ngươi mau chóng trở về Vương Thành, vì Hạ Lẫm Kiêu đã chế ra giải dược. Nếu không, dù có Thánh Cổ Đỉnh cũng không cứu được hắn.”
“Giải dược?” Tô Nhiễm Tịch hơi biến sắc mặt, nghĩ đến việc Hạ Lẫm Kiêu trúng độc trước đó, ánh mắt lập tức sâu hơn, “Thiên Sơn Liên ngàn năm?”
“Thương tích bên ngoài của Hạ Lẫm Kiêu đều có thể trị hết, nhưng trước đó trọng thương đã khiến nội lực của hắn bị ảnh hưởng, hoàn toàn thôi hóa độc tính, cho nên mới lâm vào hôn mê sâu. Lần này, ta có thể tỉnh lâu như vậy đã cho thấy thân thể hắn không thể tiếp tục chống đỡ.”
Bạch Cửu nói rõ sự thật, “Bây giờ ngươi đã có Bỉ Ngạn Hoa và mật Khổng Tước trăm năm, còn thiếu Thiên Sơn Liên là có thể chế tạo giải dược cho Hạ Lẫm Kiêu.”
Đầu Tô Nhiễm Tịch xoay chuyển thật nhanh, rất lâu mới tiêu hóa được lượng tin tức lớn như vậy. Nhưng có một điều lại rõ ràng kỳ lạ: “Bạch Cửu, ngươi giúp Tiêu Sở như vậy là vì cái gì?”
“Ngươi đã nói mình động lòng với Thiên Vấn, nguyện ý tiếp tục ở lại nơi này, còn nuôi Tiểu Vô Thường bên cạnh, thì không thể nào là vì muốn mượn cơ hội xuyên không đi chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT