“Tốt.” Khương Dĩ An hốc mắt nóng lên, không nhìn Lục Thiên Xuyên thêm một cái nào, xoay người đi tới trước mặt bộ hạ cũ, thấp giọng nói vài câu, sau đó liền dẫn hài tử rời đi.
Đã muốn bắt đầu cuộc sống mới, nàng còn phải chuẩn bị rất nhiều thứ.
“An An, đừng đi!” Lục Thiên Xuyên lúc này mới hoảng hốt hoàn hồn, hối hận mình vừa rồi nhất thời vô ý nói ra lời thật lòng, lần này hoàn toàn chọc giận vị cứu tinh cuối cùng này rồi.
“Ngươi có kêu la rách cổ họng cũng sẽ không có ai đến cứu ngươi.” Tô Nhiễm Tịch khịt mũi, lười biếng nghe hắn nói nhảm, trực tiếp dùng vỏ kiếm đập choáng hắn ngã xuống đất, đánh cho đầu chảy máu ròng ròng.
“Thanh Cáp, kéo ra ngoài đi, đừng làm bẩn mảnh đất này.”
“Vâng.” Thanh Cáp nhìn Bạch Cửu một cái như có điều suy nghĩ, lại không nhận được ánh mắt đáp lại, đành phải mang theo nghi vấn đi làm việc.
Kỳ lạ!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT