Nàng kêu gọi không hề kiêng dè, hoàn toàn không để danh tiếng nữ nhi nhà mình vào mắt. Dáng vẻ thản nhiên, ung dung ngược lại khiến người khác cảm thấy nàng không quá câu nệ lễ giáo.
“Ngươi ngươi ngươi… Ngươi không biết liêm sỉ, nói bừa!” Triệu thị thấy Đại Hồ Tử quan sai đang sải bước mà đến, sợ đến nỗi bắp chân đều mềm nhũn, “Ai nghe thấy chứ? Ta căn bản không nói lời nào như vậy, rõ ràng là cái người quái dị này ác ý trả thù…”
Lời còn chưa dứt, Sở Thịnh đã mở choàng mắt, lạnh lùng nói: “Tam thẩm lẽ nào cho rằng nhị phòng đã chết hết rồi sao? Ta là tàn phế, nhưng Tống Nhiễm Tịch là vợ ta cưới hỏi đàng hoàng. Ngươi không giữ mồm giữ miệng bôi nhọ nàng câu dẫn quan gia, điều này không chỉ là vũ nhục Sở Gia, càng là làm hại danh tiếng quan gia… Nếu có người tố cáo, chỉ sợ còn liên lụy quan gia vào tù!”
Những lời này đã chỉ rõ điểm yếu chí mạng, khiến Triệu thị không có cơ hội giải thích, trực tiếp bị Đại Hồ Tử một cước đạp ngã xuống đất.
Triệu thị còn chưa kịp phản ứng, ngực lập tức đau đớn không thở nổi, suýt nữa ngất đi: “Quan gia, quan gia, ta sai rồi, ta không dám nữa……”
Đại Hồ Tử căn bản không nghe, dùng vai đánh, đấm đá liên tục cho đến khi nàng ta ngất đi, mới nghiêm mặt nhìn lướt qua đám người Sở Gia: “Các ngươi là tội nhân nặng nhất ở đây bị đi đày, còn dám gây chuyện, tất cả kéo ra ngoài chịu roi, nhổ hết lưỡi đi!”
Người ở đại phòng và nhị phòng khác nhìn thấy cảnh này, đã sớm sợ hồn xiêu phách tán, căn bản không dám quan tâm đến Triệu thị đang sưng mặt sưng mũi, rụt rè ở một bên dập đầu nhận lỗi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play