Ngân Hổ tuy có nghi ngờ nhưng không nói thêm: “Tuân lệnh.”
Tô Nhiễm Tịch đi vài bước, đột nhiên quay người lại: “Ngân Hổ, còn lại một nửa người là ở Kinh Đô sao?”
“Tự nhiên. Vương gia vết thương cũ chưa lành, lại ở trong vòng xoáy quyền lực, Kim Sư đã sớm mang người tiềm nhập Kinh Đô, giúp vương gia tính toán đại sự.” Ngân Hổ nói xong, thấy Tô Nhiễm Tịch cau mày, muốn nói lại thôi, bỗng nhiên hỏi: “Nếu vương phi lo lắng cho an nguy của vương gia, sao không trực tiếp hỏi Mặc Hạc?”
Sao cảm giác người vương phi này không được thông minh cho lắm?
“…” Tô Nhiễm Tịch chỉ vào mình, hơi nghi hoặc hỏi: “Trên mặt ta có viết chữ ‘lo lắng’ to đùng sao?”
Ngân Hổ bắt chước bộ dạng mơ hồ của nàng, chỉ vào mình: “Vừa rồi vương phi không phải gọi tên vương gia sao? Ta cho là, tất nhiên là vì vương phi quá nhớ thương phu quân!”
Với cái giọng điệu nghiêm túc, chân thành đó, không biết còn tưởng hắn là giun trong bụng Tô Nhiễm Tịch, có thể cảm động lây người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT