Tô Nhiễm Tịch lau lau nước mắt, lời nói thâm tình khiến người ta cảm động, “Xin hỏi phụ hoàng một câu, ba hoàng tử chỉ là bị cấm túc tại phủ, người còn an nhiên vô sự, lần này phạm tội dù sao cũng là tâm phúc ám vệ của hắn, chẳng lẽ không đáng giá tra một chút sao?”
Nàng rưng rưng nhìn quanh bốn phía, một lời oán giận và thâm tình đơn giản có thể so với Mạnh Khương nữ khóc đổ Trường Thành: “Trong mắt các người, rốt cuộc là danh tiếng ba hoàng tử quan trọng, hay là mạng sống Hạ Lẫm Kiêu quan trọng? Đường đường chiến thần, lấy mạng bảo vệ bắc cảnh nhiều năm như vậy, thậm chí ngay cả sự đãi ngộ công bằng hèn mọn như vậy cũng không chiếm được sao?”
Nghe vậy, cả đường tĩnh lặng.
Người trong cung và đám thị vệ hai mặt nhìn nhau, đáy mắt tràn đầy vẻ động dung, nhưng do thân phận hạn chế, không dám mở miệng nói gì.
Dù sao, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt. Ba hoàng tử và vương gia đều là con ruột mà bệ hạ thương yêu.
Hễ há miệng ra thỉnh cầu, không khác nào buộc bệ hạ phải đưa ra lựa chọn tàn nhẫn giữa hai người con trai.
Lúc này, Binh Bộ thượng thư liếc nhìn Tô Nhiễm Tịch đang thanh sắc câu lệ, tình thâm ý trọng, đáy mắt lộ ra vẻ kinh ngạc và khâm phục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play