“Ngươi không đi, ta đi.” Tô Nhiễm Tịch xoay người rời đi, dường như không chút hứng thú với hắn, đi mà không hề luyến tiếc, ngược lại khiến Tả Văn Thanh ngây người một chút.
Một hồi lâu, hắn khó khăn nuốt trôi bánh bao, xoay người đuổi theo Tô Nhiễm Tịch: “Lời của ngươi nói thật là…… có mùi vị.”
“Mùi vị gì? Mùi vị của người chết?” Tô Nhiễm Tịch không chớp mắt đi về phía trước, không nhìn hắn một cái, ngược lại khiến Tả Văn Thanh không nhịn được, “Ta cho rằng, trong lòng ngươi có rất nhiều vấn đề muốn hỏi ta, cho nên Thượng Đế để chúng ta nhanh như vậy lại ngẫu nhiên gặp.”
“Ngẫu nhiên gặp?” Tô Nhiễm Tịch dừng bước chân, cuối cùng cho hắn một ánh mắt bố thí, “Ta cho rằng Tả đại nhân chính là cố ý chờ ở chỗ này!”
Nàng đột nhiên nắm lấy gương mặt xinh đẹp của Tả Văn Thanh giật giật, giống như đang thưởng thức một con búp bê Barbie tùy tiện, ý tứ là: “Chẳng lẽ Tả đại nhân thèm nhỏ dãi tuyệt thế mỹ mạo của Bản vương phi, ở trên vách núi vừa thấy đã yêu, cho nên sáng sớm nay đã không kịp chờ đợi chạy tới lấy lòng?”
Khóe miệng Tả Văn Thanh giật giật mạnh, gương mặt ôn nhuận không bị trói buộc suýt nữa không giữ được, hắn hít một hơi thật sâu, “Vương phi, quá phận rồi! Ta đối với ngươi, cũng không có ác ý.”
Dù biểu lộ đầy không tình nguyện, nhưng hắn vẫn không kéo tay Tô Nhiễm Tịch đang đùa giỡn quái đản ra, dường như cố ý cho nàng một con đường để phát tiết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play