Hôm nay nàng trở về trễ, đi đến lão thái thái trong phòng lúc lại thấy được Thẩm Hàn Thiên chính bồi tiếp lão nhân nhà nói đùa bớt phiền muộn, vô cùng náo nhiệt.
Đan nương rửa mặt rửa tay, cười nói: “Ta không có ở đây, ngươi cũng là nóng hổi, là nghĩ đến lão thái thái trước mặt phân ta sủng? Chuyện xấu nói trước, ta cũng không thuận a.”
Một cảnh tượng khiến cả Lão thái thái và Thẩm Hàn Thiên đều bật cười.
Lão thái thái vẫy tay, chỉ vào nàng, rồi lại chỉ vào Hoan Hỉ mà mắng: “Nhìn cái miệng của ngươi kìa, bên ngoài có người làm con dâu nào lại cay nghiệt như ngươi? Còn sợ cô gia nhà ngươi phân sủng cho người khác, nghe lời này đúng là có ý tứ.”
Đan Nương Kiều cười: “Người ngoài nhà ta mặc kệ, ta chỉ quan tâm cái một mẫu ba phần đất của nhà ta.”
Lão thái thái lại quay sang nhìn Thẩm Hàn Thiên: “Tất cả đều là do chàng nuông chiều nàng.”
Nam nhân mày như vẽ, thanh nhã như trăng, ánh mắt thâm trầm lại lộ ra chút vui vẻ, tầm mắt luôn hướng về mọi cử chỉ của Đan Nương. Nghe vậy, hắn khẽ cười: “Con rể thấy nàng như vậy cũng rất tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT