Đón ánh lửa chập chờn, chiếu lên đôi mắt sâu thẳm của nàng như có lửa nhảy múa, nhất thời khiến Yểu nương không dám mở miệng nữa.
Đan Nương chậm rãi nói: “Năm trước ở Tống phủ, ngươi là đứa trẻ được sủng ái nhất nhà, được phụ thân nâng niu trong lòng bàn tay. Đương nhiên, ngươi cũng xứng đáng, là đích trưởng nữ cao cao tại thượng, tướng mạo, tính tình, nữ công đều là thượng phẩm. Nhưng ngươi… vạn vạn không nên quên, cho dù bên người nô bộc không phải thân tự do, bọn họ cũng là có ý nghĩ của riêng mình.”
Nói xong câu đó, nàng cũng không nhìn biểu tình của Yểu nương thế nào, mở cửa, đâm thẳng vào bóng đêm dày đặc, rất nhanh biến mất không thấy.
Yểu nương đuổi tới cửa, bên ngoài nào còn bóng dáng ai.
Chỉ còn lại gió lạnh từng trận thổi lên tiếng lá cây xào xạc.
Sàn sạt, sàn sạt…
Nghe tiếng gió, lòng nàng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, ngũ vị tạp trần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT