Hoàng đế lão nhân gia bị đuổi khỏi bảo tọa cao cao, cùng với Xa Hoa phi bị áp vào dưới chiếc bàn hoàng hoa lê dài kia.
Bên cạnh Đan nương cũng có một lưỡi đao chĩa vào nàng.
Nàng chỉ khẽ nhíu mày tránh ra một chút, tránh cái mùi hôi chua từ đám binh lính này, giữ cho bộ y phục này, vốn tốn gần ngàn lượng bạc, không bị ô uế.
Cách đó không xa, Thẩm Hàn Thiên nhìn nàng thật sâu, đáy mắt lộ rõ vẻ bất an và lo lắng.
Nàng thong thả ung dung cầm một hạt dưa, gõ vào đầu, hướng về phía trượng phu nháy mắt, ý bảo đừng lo, ở đây không ai có thể làm gì được.
“Lão thực điểm, đừng động!” Bên tai nàng vang lên một tiếng gầm giận dữ.
Nàng không hoang mang nhổ vỏ hạt dưa ra: “Binh ca ca, ta chỉ đang gặm hạt dưa thôi mà, huynh nhìn ta có giống người yếu ớt, tay không tấc sắt không? Có gì mà phải lo lắng? Nói không chừng, đây là hạt dưa cuối cùng của đời ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT