Cho dù bây giờ lão thái thái vẫn còn ở Phủ An Vương phủ, mối quan hệ huyết thống này cũng không thể nào dứt bỏ được.
Nàng rũ xuống hàng mi dài cong vút rung động.
Thực ra, chuyện khôi phục lại Tống gia, nàng đã từng hỏi Thẩm Hàn Thiên. Câu trả lời của người đàn ông kia nghe rất cao sâu khó lường, khiến người ta không hiểu đầu cua tai nheo thế nào, cuối cùng chỉ nói với nàng một câu: năm năm tới đừng nghĩ tới chuyện đó, cứ tiếp tục sống cuộc sống yên ổn như con rùa rụt cổ đi.
May mắn thay, Tống Khác Tùng từng là văn thần, hơn nữa còn là một văn thần học rộng tài cao.
Những năm làm quan kia cũng không phải làm vô ích, hắn không cần mỗi ngày thượng triều, hắn chỉ cần ổn định lại tinh thần để làm nghiên cứu học thuật, hoặc là sửa sang lại bản thảo, biên soạn văn thư, cũng là giữ cho cuộc sống hàng ngày của mình trôi qua chặt chẽ, bận rộn.
Hắn có thể gửi hy vọng vào sở thích, nhưng một nửa còn lại Triệu thị lại không có cách nào tốt như vậy để giải tỏa.
Những chuyện khiến nàng đau đầu cứ nối tiếp nhau, giống như hành mùa xuân vậy, không dứt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play