Được nhìn thấy hai người con trai bảo bối của mình, Triệu thị đã hài lòng.
“Ngồi xe ngựa đương nhiên không nhanh được, ta phiền cái thứ này lắm, lại chậm chạp, ta một mình cưỡi ngựa về.” Trúc Lịch cười nói, đi thẳng đến bên bàn, rót một chén trà nóng uống cạn, “mẹ, ngài chưa từng thấy tuyết rơi đầy trời, vẫn còn phi ngựa trong tuyết phong cảnh đẹp biết bao, tuy lạnh không đi nổi, nhưng cũng thống khoái!”
“Thống khoái cái gì, ngươi cưỡi ngựa về không sợ bị đông cứng sao?” Triệu thị bắt đầu đau đầu.
Nàng và trượng phu đều là người cẩn thận, sao lại sinh ra đứa con thoải mái, không bị ràng buộc như Tống Trúc Lịch? Hắn quá nhanh nhẹn, may mà chỉ là con trai, nếu là con gái thì Triệu thị không dám nghĩ nữa.
“Sao vậy? Ta mặc áo bông mẹ may cho ta đây. Đúng rồi, cha có về nhà không?”
“Còn chưa đây, chờ một chút.”
Tống Trúc Lịch không thể chờ thêm một khắc nào, nắm lấy tay nhị ca: “Đi, chúng ta đi bái kiến lão thái thái.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play