Văn đại nhân đã hiểu rõ chân tướng sự tình. Tuy hắn không hài lòng với việc con dâu không giữ lễ, không để ý đến thể diện gia tộc mà gây ra chuyện này, nhưng hắn cũng có thể hiểu được sự bất lực của nàng.
Ngay cả súc sinh hoang dã còn biết bảo vệ con, huống chi là người.
Hắn vừa bất đắc dĩ lại vừa đau lòng, trước mặt hai người con trai cảm thán nói: “Ta làm người con, hiếu thuận cung kính, đi theo không một chút trái với; ta làm người cha, cũng tận tâm tận trách chỉ bảo các ngươi kiến thức và học hành; làm chồng, càng là cùng mẹ của các ngươi cử án tề mi, nhiều năm như vậy cũng là bình an thuận hòa, vì sao hai người các ngươi ngay cả chuyện nhỏ nhặt của bản thân cũng muốn để cha thay các ngươi lo liệu?”
Văn Nhị chợt cảm thấy xấu hổ không chịu nổi, liên tục cáo lỗi: “Chính là nhi tử bất hiếu, để phụ thân phải lo lắng.”
Bên cạnh, Văn Gia đại ca có vẻ hơi không tự nhiên: “Đây là chuyện trong nhà của hai đệ, là ta làm đại ca, làm sao có thể nhúng tay vào?”
Ai ngờ Văn đại nhân lại không kiên nhẫn khoát tay: “Ngươi đừng có với ta giở mấy trò này, nói về con dâu của ngươi đi, thời gian trước sau lưng mẹ của ngươi, không biết đã đổ bao nhiêu lời xấu của phòng thứ hai vào tai bà ấy? Còn muốn ta nói rõ từng chuyện cho ngươi nghe sao?”
Văn Ngôn, Văn Gia đại ca, khuôn mặt đỏ bừng, ấp úng không nói nên lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT