Túc Thất: … Thật là lòng đầy bi phẫn, không đọc lại không được. Thẩm đại phu nhân này không thể viết gì đó đáng tin cậy hơn được à?
Túc Thất run rẩy cuối cùng cũng đọc xong phần nội dung được cho là trọng điểm trong lá thư nhà. Những thứ kia chính là lương khô. Hơn nữa là do Đan nương dẫn đầu đám gia nhân trong phủ làm ra, nàng đã thử nghiệm rất nhiều lần, đây là loại có mùi vị ngon nhất, thời gian bảo quản cũng tương đối dài. Xem ra, nàng đã tính đến chuyện hắn thiếu ăn thiếu mặc, liền nghĩ ra phương cách như vậy để giúp hắn.
Thẩm Hàn Thiên nhận lấy lá thư, cẩn thận xếp lại, đặt vào trong áo sát người.
“Đem những lương khô này cũng cất kỹ đi, đặt chung với vật tư quân nhu, đúng rồi, để lại cho ta một miếng.” Hắn phân phó.
“Vâng, chủ tử.”
Đêm đó, Thẩm Hàn Thiên nếm thử món lương khô do chính tay Đan Nương làm. Trước tiên, hắn bẻ một miếng nhỏ cho vào miệng từ từ thưởng thức, đầu tiên là nếm được một vị ngọt nhàn nhạt, nhai kỹ lại thấy có một mùi thơm thoang thoảng. Đây là… Hắn hai mắt sáng lên.
Đúng là đậu phộng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT