Đan Nương dứt khoát hơn hắn.
Tống Trúc Thân:...
Không còn cách nào, hắn đành quay về xin phép nhạc phụ đại nhân, rất nhanh đã có hồi đáp.
Mọi người đi tới boong thuyền. Đan Nương đội mũ rộng vành che mặt, đứng trong gió. Làn gió sông thổi tung góc áo nàng, nàng vẫn bình thản tự nhiên, dường như không cảm nhận được chút lạnh lẽo nào.
"Ta muốn nghe xem, các ngươi bàn bạc chuyện này thế nào." Nàng lên tiếng hỏi.
"Thẩm gia tiểu nương tử, mặc dù ngươi nghĩ ra cách câu cá hay, nhưng nghĩ kế là việc của đàn ông. Ngươi một mình ở đây thì không tiện. Ngươi vẫn nên mau về đi." Một nam nhân mặc gấm vóc hoa văn có vẻ khó chịu, vẫy tay về phía Đan nương, thúc giục nàng rời đi.
"Lời ấy sai rồi. Chúng ta bây giờ là châu chấu trên cùng một con thuyền. Ta không yên lòng giao sinh mạng nhỏ của mình cho những người không quen biết, không rõ ràng. Theo ta suy đoán, chỗ của các ngươi trên đội tàu tiêu hao lương thực, nước uống cần phải nhiều hơn chúng ta. Chỗ chúng ta còn có thể chống đỡ mười ngày, sợ là chỗ của các ngươi..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play