Vương thị nhu thuận nói: "Chính là ta bảo phòng bếp làm nhạt một chút, chân của ta sưng lên rất dữ dội. Trước đó đại phu đã đến, nói là đồ ăn vào cần chú ý một chút. Nếu hai gia không ăn quen... ta bảo phòng bếp làm món khác đưa tới."
Thẩm Thụy vội nói: "Nhạt một chút cũng tốt. Tết kỵ kỵ khó tránh khỏi ăn đồ dầu mỡ. Cứ như vậy đi."
Vương thị mày cong lên: "Thật phiền hai gia thương cảm."
Thẩm Thụy không lên tiếng, trở tay xoa xoa bụng nhô ra của thê tử. Lông mày hắn giãn ra, trong ánh mắt nghĩ ngợi lại lộ ra sự chờ đợi. Vương thị mang theo vẻ ngượng ngùng, hai vợ chồng nhìn nhau, dường như có thêm sự ăn ý ngọt ngào hơn trước. Màn này rơi vào mắt Ông di nương, như kim châm, khiến khóe mắt nàng càng ngày càng đỏ bừng. Nàng nhấc tay, đụng ngã chén rượu.
Ông di nương lập tức phát tác, đối với bên người Nha Hoàn quát lớn: “Làm sao làm xong việc, hơi có chút đều không ổn trọng, may đụng ngã lăn không phải canh nóng, nếu là sấy lấy người nào, các ngươi gánh được trách nhiệm rồi sao?!”
Trong lúc nhất thời, những thứ kia phục vụ nô bộc rối rít cầu xin tha thứ, trong phòng hò hét ầm ĩ.
Thẩm Thụy chỉ cảm thấy đau đầu: “Tốt, lại không phải là cái gì đại sự, tết tết nhất ồn ào ngươi cũng không chê khó coi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play