Vương thị vui vẻ ra mặt: "Nếu không có tẩu tử trong nhà thì tốt quá. Có tẩu tử, ta cái gì cũng không phiền, nhẹ nhàng vui vẻ!"
Hoàng hôn dần dần buông xuống. Một mảnh ánh sáng rực rỡ như tơ lụa mềm mại của ráng chiều trải khắp bầu trời. Màu vàng kim, màu cam pha lẫn bụi màu lam, tất cả tràn ngập trước mắt, là cảnh sắc hoàng hôn mùa thu đẹp nhất. Vương thị trên con đường chậm rãi lên đường, trở về Thẩm Phủ, trong khung cảnh huy hoàng này. Đan nương tiễn nàng, trở về Yến đường.
Thẩm Hàn Thiên đã sớm trở về. Bởi vì Vương thị ở đó, hắn hàn huyên đôi câu rồi tránh đi, nhường chỗ cho hai người họ ngồi nói chuyện phiếm. Ai ngờ, sự chờ đợi này kéo dài ròng rã nửa ngày, Đan Nương mãi đến gần bữa tối mới trở về.
Thẩm Hàn Thiên bực bội: "Các ngươi rốt cuộc nói gì, lại kéo dài đến giờ này, còn mời thái y đến nữa."
"Cũng không có gì." Đan nương ngâm hai tay vào chậu nước nóng, đại khái là hồi tưởng lại mọi chuyện vừa rồi, nàng không nhịn được nhếch khóe miệng, cười đến đôi mắt sáng lạn, "Cuối cùng hai đệ muội nhà ta cũng đã trưởng thành rồi."
"Ồ?" Thẩm Hàn Thiên hứng thú, "Vì sao nói vậy?"
"Nàng nha, có thai rồi." Đan nương hạ giọng, lại không nhịn được nhẹ nhàng nói ra, còn chưa nói xong đã cười càng vui vẻ hơn, "Để ta đoán xem, nàng hôm nay đến trước mượn tay ta tra ra tin vui này, lại mượn tiện nghi trong phủ chúng ta, đặc biệt mời thái y cùng nàng trở về phủ. Ngươi nghĩ xem, đây là diễn cho ai xem?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT