Những người này rốt cục có chút không ngồi yên.
Thế là, ở một lần yến ẩm lúc, có cực lớn nãi nãi hỏi tới Đan nương chuyện như vậy, Đan nương nhẹ nhàng cười một tiếng, hai đầu lông mày giãn ra nhẹ nhàng: “Mau đừng nói nữa chuyện như vậy, năm trước là của ta của chính mình ngu xuẩn, không có suy nghĩ nhiều như vậy, ngược lại đem mình mệt đến ngất ngư. Năm nay không giống trước kia rồi, ngoại trừ bản thân lưu một phần, còn lại ta đều tặng tiến vào cung đi rồi.”
Nàng có giọng nói dịu dàng, thanh thoát, mang theo nét ôn nhu vừa phải. Khuôn mặt nàng mỉm cười, đài các và đoan nhã. Vì trời nóng bức, nàng không thường mặc những màu sắc quá rực rỡ. Hôm nay, nàng khoác lên mình bộ quần áo dài bằng lụa xanh nhạt, mềm mại và linh hoạt. Chiếc khăn choàng mỏng cùng màu sắc, họa tiết hoa phú quý nở rộ càng làm tôn lên vẻ quý trọng mà không mất đi nét phong nhã.
Đan Nương vốn sở hữu làn da trắng, nay được bộ trang phục này làm tôn lên mái tóc đen như mây, làn da như tuyết và vẻ đẹp rực rỡ.
Ngồi giữa đám đông các nữ nhân quyền quý, chỉ cần liếc mắt nhìn, người ta cũng chỉ có thể thấy mình nàng.
Nhiều năm rồi, Nhũ mẫu Nhẹ không quen nhìn dáng vẻ của nàng. Bà lén lẩm bẩm: "Cái gì mà, không ai không biết nàng chẳng qua là thứ nữ của Tống gia, vận khí tốt mới gả cho tân quý đương triều, vậy mà trước mặt chúng ta lại bày đặt làm gì."
"Đúng vậy, bây giờ gặp được sủng ái, lại còn chiếm đoạt nam nhân không cho nạp thiếp. Phủ An Vương phủ rộng lớn như vậy, chỉ có mình nàng, ràng buộc nam nhân chặt chẽ đến thế, không thấy chán ghét sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT