Văn nhị không khuyên nổi mẹ, đành phải vào phòng khuyên nhủ nàng dâu.
Mã Tú Lan lau khô nước mắt, sai nha hoàn ôm con gái mình, nàng nhìn trượng phu: “Nếu hôm nay ta không chịu bồi tội xin lỗi, thì tình cảm vợ chồng chúng ta coi như chấm dứt ở đây sao?”
Văn nhị đương nhiên yêu vợ, nghe lời này vội ôm lấy Mã Tú Lan: “Nàng nói gì vậy? Chúng ta là vợ chồng tóc trắng đầu bạc, sau này sẽ sống cùng nhau hết đời.”
“Nếu vậy, chuyện hôm nay, ngươi thật sự cảm thấy là lỗi của ta sao?”
Nhìn đôi mắt đầy nước mắt của vợ, Văn nhị không thể nói ra lời trái với lương tâm. Hắn cúi đầu: “…… Chuyện này là mẫu thân làm không đúng.”
“Trong lòng người đã biết rõ, ta cũng không nói gì, cũng không có cáo trạng. Là mẹ ta lúc rời đi gặp cha, nói chuyện phiếm với cha mới nói đôi câu. Nếu con gái chúng ta sau này xuất giá, gặp phải người bà mẫu như vậy, chẳng lẽ làm nhạc mẫu lại không thể nói một câu sao? Mà lại nói đó là cáo trạng? Vậy người không hỏi mà lấy thì tính là cái gì?” Mã Tú Lan càng nói càng kích động, nói xong lại lấy khăn che mặt khóc lên.
Văn nhị không khuyên nổi vợ, cũng không ngăn được mẹ, bị kẹp giữa hai bên tiến thoái lưỡng nan. Bên ngoài tiếng náo động không ngừng, mặt trời dần lặn xuống, sự náo nhiệt ban ngày sắp biến mất. Nếu còn náo loạn nữa sợ là hàng xóm hai bên đều biết. Mã Tú Lan thấy thời cơ đã đến, chà chà khóe mắt: “Nếu muốn dàn xếp ổn thỏa, để ta ra ngoài bồi tội với bà mẫu cũng được, nhưng ta có một yêu cầu……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT