"Mụ mụ không biết đâu, chúng ta hai chị em từ Vân châu đã cùng nhau ở bên phu nhân, chưa từng rời đi. Cũng không biết thần tiên Bồ Tát nào phù hộ mà đời này có thể gặp được chủ tử như phu nhân. Chẳng những không để chúng ta chia lìa, còn dạy dỗ chúng ta nên ăn nên mặc, biết chữ, biết làm toán, học cả kim chỉ, nữ công."
Tân Nha từ tốn nói: "Em gái ta ngày thường mồm miệng nhanh nhẹn. Phu nhân hiểu rồi, nàng vốn không có ý đó, lại bị người hiểu lầm, càng thấy có lỗi với phu nhân, nên mới xấu hổ."
Trần mẹ bừng tỉnh hiểu ra: "Hóa ra là như vậy."
"Kết hôn vốn là nhân chi thường tình, ngươi mau khuyên nàng đừng suy nghĩ nhiều." Đan nương ngồi ở vị trí đầu, sắp xếp một phương Mạt Tử trong tay, "Việc khác chưa xong, mình lại tự loạn trận cước."
Tân Nha kính cẩn đáp: "Ta nghe phu nhân."
Nàng ngập ngừng một chút, rồi nói: "Bất quá, người thư sinh kia bên ngoài... Nô tỳ còn muốn mời phu nhân giúp một tay chú ý một chút."
Lần này đến lượt Đan Nương ngạc nhiên. Nàng giương mắt cười như không cười nhìn Tân Nha, rồi hỏi: "Vì sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play