"Vậy bây giờ... Phu quân của ngươi ở đâu?"
"Sẽ nghỉ ngơi ở nơi làm việc của bọn họ, hậu viện có phòng trống để nghỉ ngơi, hắn chủ động nhận lấy những phiền toái vụn vặt, thuận tiện cũng cầu nhân tình này từ thượng phong."
Hóa ra là như vậy... Đan nương chậm rãi gật đầu: "Nhưng đây không phải là kế lâu dài."
"Ai nói không phải." Mã Tú Lan cảm thấy ngột ngạt, "Người khác thì mời thần dễ dàng, tiễn thần khó. Chỗ ta thì ngược lại, cái thần này không phải ta mời tới, đuổi cũng đuổi không đi!"
Ở một sân khác, Ngũ thị đã thay bộ y phục màu trắng, trên đầu tất cả trang sức đều đã tháo xuống, chỉ cài một cây trâm bạc và hai đóa hoa nhỏ làm bằng vải lụa. Đứng trước tấm gương soi, Ngũ thị không hài lòng lắm. Tục ngữ nói, muốn đẹp, cần trang điểm. Lời này phải là dành cho những cô gái trẻ vốn có dung nhan xinh đẹp, Ngũ thị rất rõ mình có bao nhiêu cân lượng. Ngày thường lụa là chất đống, son phấn bột nước, châu thoa tua cờ điểm xuyết, mới có thể lộ ra khí độ bất phàm, tự nhiên cũng phú quý mỹ lệ. Bây giờ tháo bỏ tất cả trang sức, trong gương nàng ta nhìn sắc mặt trắng bệch, đôi môi khô quắt, đôi mắt to lộ ra cực kỳ vô thần, nào còn có một nửa dung nhan xinh đẹp như trước?
Ngũ thị tức giận không nhịn nổi, suýt nữa làm rơi gương đồng. Phù Quyên nhanh chóng ngăn lại: "Mau dừng tay! Nãi nãi của ta... Bây giờ đầu kia còn chưa tản, nếu bị người gọi hầu hạ nghe thấy, quay đầu lại lại sinh chuyện."
Ngũ thị đành phải dừng tay, hầm hừ nói: "Nguyên lai tưởng rằng cái Mã Tú Lan này là một người ôn hòa hiền hậu, không ngờ cũng là kẻ ghen ghét như vậy, vì cái gì bản thân nam nhân nạp thiếp cũng không cho, còn ghen ghét cả chính phòng nãi nãi! Thật là ghê tởm!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT