Theo nàng là một nha hoàn, chủ tử nhà mình có thể cùng Hầu gia trong phủ có chút thân mật, đó mới là ổn định nhất, đơn giản nhất. Thanh di nương vốn là thiếp thất trong phủ, phục vụ Hầu gia là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Tuy nói thiếp thất cũng có thể tái giá, nhưng tìm được người tốt như vậy ở đâu?
Đi theo Thanh di nương lâu, Nguyệt Hảo cũng hiểu được chủ tử nhà mình tâm địa không xấu, đối đãi mọi người cũng dày rộng dễ nói chuyện, tự nhiên cũng hiểu được phu nhân đã cho mình làm nha hoàn cho Thanh di nương, sau này thiếu không được phải đi theo Thanh di nương.
Nếu chủ tử có thể ở lại Hầu phủ, nàng ta cũng có thể.
Nếu chủ tử sau này gả cho người không đáng tin cậy, thì cuộc sống của nàng ta sợ cũng không tốt hơn là bao.
Thanh di nương hơi dao động, cụp mắt xuống, vuốt ve một sợi tóc xanh nhẹ nhàng, nói: “Thôi, không nói trước cái này… Đợi đến khi có tin tức về chuyện kia, chúng ta rồi nói sau.”
Nàng ghé mắt nhìn nha hoàn phía sau, cười nói: “Ngươi cũng chớ có nóng lòng, ta tất nhiên sẽ cho ngươi một nơi đến tốt đẹp, không để ngươi chịu khổ bị liên lụy.”
Nha hoàn kia mặt lập tức đỏ bừng, đôi mắt như sao lấp lánh, hờn dỗi nói: “Di nương lại trêu chọc ta là hạ nhân này rồi, ta là một lòng vì tốt cho người, người lại còn như vậy trêu ghẹo người.” Vừa nói, nàng vừa vén rèm đi ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT