Ngay khi đại quân trở về kinh thành, Chư Anh cũng ở trong phủ cùng thê thiếp, vừa lo sợ vừa hoang mang, cuối cùng nghênh đón ngày sinh nở.
Trong nội viện, ngoài gian phòng sinh, bầu không khí căng thẳng đến ngột ngạt, bọn nha hoàn dưới sự điều khiển của quản sự thì khẩn trương mà vẫn giữ trật tự, kẻ mang chậu nước ấm, người bưng thuốc sắc, cửa sổ đóng chặt, không dám để lọt chút gió lạnh nào vào trong.
Còn ở sân ngoài, từ tả sang hữu, từ trước đến sau, đầy rẫy những kẻ hầu lo lắng, đề phòng, tất cả đều hướng ánh mắt về phía gian chính.
Thái tử Hoằng Lịch lúc này nóng nảy lại hoảng hốt, hai tay nắm chặt, lòng bàn tay đã rịn đầy mồ hôi, đi tới đi lui mấy vòng mà không sao dừng lại được, ánh mắt không ngừng nhìn về phía cửa sổ chính điện, gấp đến độ vành mắt đều đỏ.
“A Anh, A Anh…”
Trong cơn lo lắng không sao vơi bớt, chàng chỉ có thể bước qua bước lại, miệng lẩm nhẩm gọi khẽ, hận không thể xông vào trong thay nàng chịu đựng. Ngực đập dồn dập, mồ hôi túa ra đầy đầu, lòng như dao cắt.
“A Anh, vì sao mãi không có động tĩnh? Rốt cuộc thế nào rồi, A Anh…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT