Hồ Đình nhìn Lăng Thần: "Anh là ma à? Vừa nhắc đã tới? Xuất hiện không một tiếng động?"
"Ai nói xấu sau lưng tôi đấy? Hửm? Hôm nào tôi phải đi tìm Li Mao tâm sự, bảo cậu ta dạy dỗ lại cô cho tốt. Chẳng lẽ cô không biết nói xấu sau lưng người khác là không tốt sao? Nhất là nói trước mặt người thương của người ta." Lăng Thần đi đến bên cạnh Ninh Nhã, giang tay ra.
Anh thật sự yêu Ninh Nhã vô cùng, sao cô có thể thấu tình đạt lý đến vậy chứ?
Ninh Nhã lại không nhào vào lòng Lăng Thần, mà nắm tay anh, kéo anh ngồi xuống sofa, rồi nói với Hồ Đình: "Pha cho anh ấy một tách trà đi, coi như cô chuộc lỗi cho những lời vừa rồi."
"Tiểu Nhã, cái đồ trọng sắc khinh bạn nhà cậu, cậu, cậu, cậu hết thuốc chữa rồi!" Hồ Đình miễn cưỡng đi làm.
"Nếu nói về sắc, thì vẫn là chị dễ nhìn hơn, vì chị là con gái, trông tú khí hơn." Ninh Nhã cười híp mắt nhìn Hồ Đình.
Hồ Đình liếc Ninh Nhã một cái, hậm hực đi pha trà cho Lăng Thần. Tại sao lại bắt cô pha trà chứ, cô cũng chỉ là vì tốt cho Ninh Nhã thôi mà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT