Lưu Vân Hiền Quân cười gật đầu: "Hôm nay Diệp cung chủ luận đạo ở Thanh Vân Lâu, chắc hẳn những đệ tử này cũng nên biết thiên ngoại hữu thiên, về sau đừng nên kiêu ngạo tự đại nữa."
Diệp Phục Thiên trở lại vị trí của mình, Lưu Vân Hiền Quân lại nói: "Hôm nay trừ Diệp cung chủ ra, còn có Dư Sinh, Liễu Tông, các ngươi nếu muốn thỉnh giáo, hãy nắm chắc thời gian."
Cảnh giới của Dư Sinh và Liễu Tông không bằng Diệp Phục Thiên, trong số các đệ tử Cửu Châu thư viện tự nhiên cũng có người cùng cảnh giới với bọn họ. Lúc này, liền có người bước ra, mở miệng nói: "Ta muốn hướng Dư Sinh, người được xưng là đệ nhất nhân Cửu Châu vấn đỉnh thỉnh giáo một phen."
"Đừng có ra tay quá nặng." Diệp Phục Thiên không thèm liếc mắt, mỉm cười nhìn xuống phía dưới, truyền âm cho Dư Sinh.
"Vậy ta sẽ nhẹ nhàng một chút." Dư Sinh cũng không biết có kịp phản ứng hay không, không truyền âm đáp lại mà trực tiếp mở miệng nói, sau đó sải bước đi ra.
Hắn vừa dứt lời, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt kỳ quái.
Nhẹ nhàng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play