Ngày mai là ngày đại hôn của Bạch Lục Ly và Gia Cát Minh Nguyệt, cường giả khắp Hoang Châu đều đổ về Huyền Vũ thành. Tòa thành trì sừng sững phía bắc Trung Châu này đã nhiều năm rồi chưa từng náo nhiệt đến thế, có thể sánh ngang với thời khắc Gia Cát Thanh Phong tiếp quản Gia Cát thế gia năm xưa.
Trên Ngọa Long Sơn, trong rừng trúc Minh Nguyệt Cư, tiếng đàn du dương vang lên. Diệp Phục Thiên vẫn đang gảy khúc nhạc Phù Thế quen thuộc.
Lúc này, hai mắt Diệp Phục Thiên nhắm nghiền, như thể nhập vào một trạng thái kỳ diệu, quên cả bản thân. Linh khí thiên địa xung quanh dường như ngừng trôi, mọi thứ trở nên vô cùng rõ ràng. Cách Diệp Phục Thiên không xa, Gia Cát Minh Nguyệt lặng lẽ bước đến. Nàng ngẩng đầu nhìn về phía không trung, cảm nhận được sự biến hóa của linh khí nơi đây.
Sau đó, nàng yên lặng ngồi xuống chiếc ghế trúc trong rừng trúc. Nàng rất thích nghe tiểu sư đệ đánh đàn, nhất là khúc Phù Thế. Ý cảnh trong khúc nhạc này vô cùng sâu xa, tựa như miêu tả một bức tranh giang sơn hùng vĩ, vạn dặm non sông, khí thế hào hùng của bậc đế vương.
Tuy là nữ nhi, không có chí lớn như nam nhi, nhưng mỗi khi nghe tiểu sư đệ gảy khúc nhạc này, nàng vẫn cảm thấy vô cùng thoải mái. Dường như đây mới chính là việc mà tiểu sư đệ nên làm, giống như trong bức tranh mà khúc nhạc kia vẽ ra vậy.
Lúc này, trong đầu Diệp Phục Thiên, mọi thứ xung quanh dường như trở nên rõ ràng hơn. Phong, hỏa, lôi, các loại linh khí dường như không còn là linh khí nữa, mà là thật sự tồn tại. Mỗi loại linh khí đều có quy luật vận động riêng, tạo thành một phần của thiên địa.
Hắn như nhìn thấy hình dạng của gió, những đường cong bất quy tắc lướt qua, tự do lưu động trong thiên địa. Hắn cũng nhìn thấy màu sắc của lôi điện. Tất cả giống như một thế giới khác vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT