Sáng hôm sau, Hoắc Vọng đưa Sở Yên đến cửa Vũ Thất: “Yên tâm nhé vợ, nhất định sẽ không có vấn đề gì đâu.”
“Ừm.” Sở Yên nắm bàn tay to của Hoắc Vọng, nhìn giữa hàng lông mày điềm tĩnh của người đàn ông, sự căng thẳng trong lòng cô cũng tan biến.
Anh luôn có thể cho cô sự tin tưởng và tự tin, khiến cô dũng cảm tự tin tiến bước, ủng hộ cô làm bất cứ điều gì!
Nhón chân hôn Hoắc Vọng một cái, Sở Yên cười rộ lên, hai chiếc răng nanh vừa nghịch ngợm vừa đáng yêu: “Hoắc Vọng anh thật tốt!”
Được hôn lại được khen, khóe miệng Hoắc Vọng đều kéo đến tận mang tai, anh không biết xấu hổ tiếp tục đòi hôn: “Hôn thêm mấy cái nữa đi vợ.”
Sở Yên cũng không ngượng ngùng, ôm lấy người đàn ông liền nhón chân hôn lên.Hoắc Vọng vươn tay ôm lấy eo vợ, cúi đầu đáp lại.Hai người ôm nhau trong gió sớm đầu thu,cùng nhau hôn môi.
Hai hàng cây cối bên đường , lá cây bắt đầu ngả vàng chín rụng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT