Buổi tối, khi Giang Duật Ngôn đến tìm người mẫu nhỏ của anh để vẽ tranh thì phát hiện đối phương đang thất thần.
Chiếc giường trong phòng ngủ vẫn nhỏ hẹp như cũ, lại còn bị một con gấu bông to chiếm mất nửa chỗ.
Giang Duật Ngôn một tay ôm eo Ô Nhạc Trừng, ngồi ở mép giường. ngón tay vuốt ve viền ren chiếc tất trên đùi của thiếu niên, thấp giọng hỏi: “Đang nghĩ gì vậy?”
“Em không thích cái váy này à?”
Ô Nhạc Trừng lắc đầu, lại gật đầu, đưa tay bắt lấy ngón tay đang không an phận của người đàn ông:
“Anh ơi, anh bảo em mặc váy, nhưng sao anh lại chẳng vẽ gì cả ạ.”
Anh chỉ toàn ôm ấp cậu, hỏi cậu quần áo mặc vào ra sao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play