“Cái gì gọi là lão ngửi được mùi mà người khác ngửi không ra vậy?” Nguyên Quân khác hỏi.
Thực ra hắn cũng không phải lo cho Vệ Nam Từ, chỉ vì nghĩ tới việc Nguyên Tiễu cũng uống thuốc với đối phương nên mới hỏi một câu như thế.
“Vệ phó thống lĩnh nói tối hôm qua hắn cứ ngửi được mùi hạt dẻ, nhưng hỏi nhiều người thì không ai ngửi thấy cả.” Khương đại phu nhìn sang phía Nguyên Tiễu, “Nguyên tiểu công tử, đêm qua ngươi có ngửi được mùi hạt dẻ không?”
Nguyên Tiễu đương nhiên là có — bởi vì mùi đó chính là do cậu tỏa ra.
Nhưng lại không thể nói thẳng, chỉ có thể chột dạ cúi đầu: “Không... không có.”
“Ngay cả ngươi cũng không ngửi ra thì xem ra mũi của Vệ phó thống lĩnh thật sự có vấn đề rồi.” Khương đại phu nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play