Căn phòng vốn là nhà kho nên không có lấy một cửa sổ. Lúc này, chỉ có một ngọn đèn sàn đơn độc đang sáng, tỏa ra một vầng sáng màu cam mờ ảo giữa sự tĩnh lặng của những giá sách cao ngất bao quanh.
Hắc Trạch Kỵ đã đến đây hơn nửa tiếng trước, vẫn đang một mình ngồi dưới vầng sáng của ngọn đèn, những trang sách trên tay ánh lên một màu vàng nhạt. Chiếc ghế sô pha đơn bao bọc lấy anh, một nửa chìm trong bóng tối góc phòng, một nửa như nín thở dưới ánh đèn.
"... Hắc Trạch Kỵ?"
Lâm Tam Tửu mở cửa, gọi khẽ.
Hắc Trạch Kỵ ngẩng mắt lên, đặt sách xuống. Theo động tác của anh ta, ánh sáng và bóng tối lướt qua gương mặt, tạo nên những đường nét mới, rồi dừng lại khi anh ta quay nửa đầu lại.
Anh ta trông không có vẻ gì là ngạc nhiên, dường như đang chờ cô vào cửa. Có lẽ anh ta đã nhận ra người đến là ai từ khi cô còn chưa tới gần thư viện.
Trực tiếp hỏi "Anh không sao chứ" có vẻ hơi kỳ quặc... Lâm Tam Tửu tìm thấy anh ta trong thư viện chứ không phải phòng tập võ, bản thân điều này cũng đã đủ bất ngờ. Cảm giác Hắc Trạch Kỵ giống kiểu học sinh không ham đọc sách ở trường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play