Lời của Lưu Nghĩa Quý rõ ràng là để tâng bốc Ngũ Học Quán. Thấy những người từ các học viện khác có sắc mặt khác nhau, vẻ mặt như bị ăn quả đắng, Lưu Nghĩa Long lại cảm thấy tâm trạng không tệ.
Xem ra Hành Giả Lâu vẫn có người thông minh. Biết rằng muốn nâng cao bản thân thì phải dựa vào hoàng thất. Hôm nay họ không ép buộc phải đề tên cho hai người Vương Tạ, mà lại có một nước cờ thần sầu là đẩy Lưu Nghĩa Quý ra. Vừa giành được danh tiếng cho mình, lại vừa tô son trát phấn cho hoàng thất, Ngũ Học Quán này thật sự sắp đứng vững ở Kiến Khang rồi.
Lưu Nghĩa Long vung tay, gật đầu nói:
"Bài tế văn này dùng từ sắc bén, như mây bay nước chảy, quả thực tiến bộ hơn nhiều so với những bài văn trước đây của ngươi. Người đâu, Thất hoàng tử cùng các phu tử Ngũ Học Quán dâng văn có công, thưởng một trăm lạng bạc."
"Thần đệ không cần ban thưởng, "
Lưu Nghĩa Quý lại đột nhiên lên tiếng:
"Thần đệ có lời khác muốn nói, chỉ cầu hoàng huynh có thể tha cho thần đệ tội vượt quá phận sự."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play