“Nương Thân, người nhất định phải trở về thăm Phượng Nhi nhé! Phượng Nhi không muốn xa Nương Thân, người và cha hãy đưa con đi cùng! Chuyện trên triều đình, có đại ca và nhị ca trông coi sẽ không có vấn đề.”
“Nương Thân, con cũng muốn đi cùng người. Đại ca một mình có thể quản lý cả triều đình, con võ công tốt có thể giúp người đánh kẻ xấu. Chạy nhanh, buôn bán cũng là sở trường của con, con cũng học nấu cơm rồi. Phượng Nhi quá yếu đuối, không biết gì cả, vẫn là con đáng tin nhất.”
“Nương Thân…”
“Đủ rồi!!! Lão nương vừa mới từ chức, bây giờ đã bắt đầu không nghe lời, muốn tạo phản sao.” Tử Ngọc cố ý nghiêm khắc nói.
【 Ba thằng nhóc này đâu phải là không nỡ nàng, rõ ràng là không muốn gánh trách nhiệm. Nhịn bao nhiêu năm, cuối cùng cũng hết khổ, dám cản đường nàng đều là đồ hư hỏng. 】
“Nương Thân, chúng con không có không nghe lời, chỉ là không muốn chia xa Nương Thân và cha.” Đại ca Hoằng Lượng, người trầm ổn nhất, cố gắng đè nén nước mắt, tuổi của hắn sau này còn lớn hơn cả cha mẹ, sao có thể khóc nhè! Thật mất mặt, nhưng mũi vẫn cứ cay cay.
“Được rồi, đêm nay cho phép các con ngủ chung một phòng với chúng ta. Nhớ kỹ, ta nói là một phòng, không phải một giường.” Ly Bạch nhấn mạnh. Lần cuối cùng, không chê bọn chúng nữa chứ! Nói thật, tam bào thai cũng rất vất vả, nhưng ai bảo chúng dấn thân vào Hoàng gia, lại còn mang theo ký ức khi sinh ra. Bước đi này chỉ là dời lại năm năm thôi. Theo kế hoạch ban đầu của hắn, là giao Đại Hạ Quốc cho tam bào thai khi chúng năm tuổi. Cuối cùng, Tử Ngọc không đành lòng nhìn tam bào thai còn quá nhỏ, mới trì hoãn thêm năm năm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT