“Từ xưa đến nay chẳng phải vẫn thế sao!”
Khâu tổng quản không hiểu rõ lắm chủ trương của Tân Hoàng và quốc sư, nhưng điều đó không ngăn cản hắn nghiêm túc chấp hành. Tân pháp cải cách rất thành công, bách tính có cuộc sống ổn định, ngược lại thay đổi cảnh tượng trước kia, lệnh động viên vừa ra là dân chúng chạy trốn như hổ đói. Hắn dần dần hiểu ra một vài đạo lý, đối với Đại Hạ Loan sự tình càng thêm tận tâm.
Hắn biết Tân Hoàng và quốc sư đều là những người làm đại sự, không câu nệ tiểu tiết. Những người nắm quyền như vậy tốt hơn nhiều so với những Hoàng Thượng đầy mưu tính. Đối với thuộc hạ cũng không hề nhẹ thì mắng chửi, nặng thì mất đầu. Hầu hạ Tân Hoàng và quốc sư, không ai cảm thấy bất an.
Khâu tổng quản nhớ lại lúc mới vào Hoàng cung, mỗi lần may mắn nhất chính là có thể nhìn thấy mặt trời của ngày hôm sau.
“Chính là bởi vì từ xưa đến nay vẫn như vậy, chúng ta mới muốn phá vỡ quy tắc cũ, thành lập một quốc gia không giống ai. Muốn để bách tính làm chủ, tham gia vào việc kiến thiết và bảo vệ quốc gia. Một bầu trời tươi sáng đó là do chính tay họ nắm giữ. Không ai có thể gánh vác cuộc sống của người khác cả đời!”
Sau một tràng diễn thuyết, Tử Ngọc dưới ánh mặt trời càng thêm cao lớn. Những người lặng lẽ đứng dưới đê biển lắng nghe đều nhìn Tân Hoàng với ánh mắt sùng bái.
【 Hoàng Thượng hiểu biết thật nhiều, trách không được chúng ta có thể sống một cuộc sống tốt đẹp. 】
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT