Vịn Ly Bạch, hai người đi dạo tiêu thực, cũng tiện thể hoạt động chân tay.
“Ai, cưỡi ngựa nhìn thì nhanh như chớp, rất oai phong. Khó chịu nhất lại là cái mông và đùi.
Thực sự rất khó chịu, càng khổ sở hơn là không thể ăn quá no.”
Tử Ngọc giờ đây càng ngày càng không thích cưỡi ngựa. Bất luận là ngựa tốt đến đâu, cưỡi lên chỉ có một cảm giác.
Xóc nảy, xóc nảy đến mức khiến người ta hoài nghi nhân sinh!
“Ta thật muốn nàng ở nhà ăn ngon uống sướng, nhưng không nhịn được có người không yên, muốn đi làm ít việc.”
Ly Bạch vừa nghĩ đến cảnh Tử Ngọc mỗi đêm lúc nghỉ ngơi, cái bộ dạng nhe răng toét miệng, vừa tức vừa đau lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play