“Hoàng thượng thật có nhã hứng, thần thiếp xin cáo lui!” Mai hoàng hậu nóng lòng muốn nghe ngóng chuyện gì đã xảy ra, lại khiến Hoàng Thượng làm ra chuyện hoang đường như vậy.
“Ở đây nhìn cho kỹ, trước học cách lấy lòng trẫm! Hậu cung không được can thiệp triều chính, cẩn thận liên lụy đến gia tộc của ngươi.” Tiêu Hoành Viễn cảnh cáo lạnh lùng.
Mai hoàng hậu sắc mặt tái đi, thân thể mềm mại khẽ run, đôi mắt to mê người, trong veo như nước, mờ mịt như sương khói, lã chã như sắp khóc.
“Phốc thông!” Một tiếng, nàng quỳ xuống trước mặt Nam đế, cắn môi cố nén tiếng khóc, chưa bao giờ để nước mắt rơi xuống trước, với vẻ mặt kiên cường nói:
“Thần thiếp gia tộc, tận trung với Ngô Hoàng chưa từng có chút lơ là, còn mời Ngô Hoàng tra cho rõ.”
“Hừ, muốn người không biết, trừ phi mình đừng làm! Để bọn họ đều cho ta thu liễm một chút, còn dám làm chuyện xấu thì đừng trách ta không niệm tình xưa.” Tiêu Hoành Viễn lạnh lùng nói.
Nếu không phải vì Mai gia là phái bảo hoàng, có người làm việc thì sớm đã bị lôi ra Ngọ môn đợi chém rồi, hắn tưởng hắn cái gì cũng không biết sao! Bất quá là mở mắt ra, nhắm mắt lại thôi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play