Lúc này Tử Ngọc, đã là Bạch Vân Quốc giàu có nhất. Vô tình cướp bóc ba đại phú hào ẩn mình của Bạch Vân Quốc, tài phú đã vượt xa các thế gia đại tộc. Tay cầm tất cả đều là vàng ròng bạc trắng, không giống như những đại tộc kia cầm những bó ngân phiếu lớn. Chỉ riêng những thứ nàng coi là vô dụng cất giữ, đã vượt qua dự trữ của các thế gia đại tộc. Cho nên nói, dù là thế gia đại tộc có nội tình dày đến đâu cũng không chống cự nổi đạo lý phi thiên này của nàng. Thế gia đại tộc không gây sự với Tử Ngọc thì tốt, nếu ngày nào đó không nghĩ thông, chọc vào đầu Tử Ngọc thì chỉ có phần thất bại. Vốn liếng lớn hơn cũng không chịu nổi Tử Ngọc và Ly Bạch di chuyển. Lượng tài phú khổng lồ, là cơ sở vững chắc cho việc kiến thiết Đại Hạ Bảo.

Qua cánh cửa rộng mở, một đám hạ nhân theo lời nói của Tử Ngọc, giật mình hô lên liên tục, như thể thân lâm kỳ cảnh. Kéo theo cảm xúc toàn trường, Tử Ngọc khi nói đến chỗ phấn khích vẫn còn khoa tay múa chân mấy chiêu. Mỗi lần như vậy, Ly Bạch đều cưng chiều ôm người về ghế.
"Bên ngoài đã loạn như vậy sao? Nơi này của chúng ta sơn nhiều, có thể hay không cũng có thổ phỉ đến chiếm sơn?" Trần Đại lo lắng nói. Không thể đánh nhau, chỉ có thể trồng hoa màu, Trần Đại lo lắng nhất là có người đến cướp lương thực.
"Chắc chắn sẽ có! Chỉ cần chúng ta đủ cường đại, cho dù triều đình xuất binh cũng không cần sợ." Ly Bạch nhìn đám hạ nhân ngoài cửa nói.
"Sau mùa thu hoạch, sẽ xây một vòng tường vây quanh núi, thiết lập công sự phòng ngự. Một khi xảy ra nạn châu chấu, sẽ có nhiều cướp bóc xảy ra. Bảo vệ địa bàn và lương thực của chúng ta, cần mọi người cùng nhau cố gắng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play