"Đừng, cách sư huynh vẫn là chớ chê cười ta già rồi. Vậy chúng ta liền chơi bọn họ một vố, dù sao quan phủ cũng không làm gì cả. Một cây cuốc bán một hai bạc, tay không là quá hắc ám, có mấy người nhà nông mua nổi. Nói gì miễn thu thuế, còn không phải biến tướng vơ vét của cải. Hy vọng năm nay là mùa màng tốt, không thì lại có bao nhiêu người không có đường sống."
Vương Hưng Vượng nghĩ đến những gia đình mất đi trụ cột, không khỏi dành cho họ những giọt nước mắt đồng cảm, cũng chỉ thế thôi. Lúc này Vương Hưng Vượng, vô cùng cảm kích vì lúc trước đã gặp được Tử Ngọc. Nếu không, với hắn mang theo nhà mang người, giống như những gia đình khác mất đi trụ cột, thì làm sao còn đường sống.
...
Đại Hạ hào đến Dã Đồng trấn đã là vào buổi tối, bốn phía một mảnh yên tĩnh. Bến cảng nhỏ của Dã Đồng trấn không một ngọn đèn, mờ mờ có thể nhìn thấy một hai con thuyền nhỏ bồng bềnh trên mặt nước. Tử Ngọc và Ly Bạch cùng mọi người trên thuyền ăn no nê sau, hai người nhân lúc đêm khuya xuống thuyền, vẫn để lại Vương Hưng Vượng và mọi người trông coi thuyền.
Bên ngoài Dã Đồng trấn bị một vòng tường đá cao ba thước bao quanh, một cánh cửa gỗ lớn đóng chặt. Tử Ngọc hai người đứng trước cổng chính đen kịt, lờ mờ có thể nghe thấy tiếng rèn sắt đinh đinh đang đang bên trong. Tử Ngọc nhướng mày, thầm mừng có hy vọng! Không đợi Ly Bạch dẫn nàng lao lên, nàng chạy lấy đà mấy bước nhẹ nhàng vượt qua tường rào.
Đến gần trấn bên cạnh, sáu tiệm thợ rèn đèn đuốc sáng trưng, hỏa hồng lò sắt tỏa ra nhiệt độ đốt người.
Hai tay trần, hán tử vung búa sắt gõ lấy, tia lửa tung tóe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play