Sau hàng loạt câu hỏi của Tử Ngọc, Trang phu tử nhìn hai người với vẻ nghiêm túc.
“Hai vị công tử không phải người địa phương a!”
“Trang phu tử quả nhiên có nhãn lực tốt. Chúng ta là người đi thuyền ngang qua đây, thấy bến cảng vắng người nên rất tò mò, muốn tìm hiểu ngọn ngành. Trang phu tử là người có học vấn uyên bác, chắc hẳn sẽ hiểu rõ những chuyện này. Nơi đây điều kiện có hạn, không thể mời Trang phu tử một chén trà thơm, thật sự là tại hạ bất kính, xin hãy tha lỗi!”
Tử Ngọc chắp tay thi lễ với vẻ nho nhã. Thấy vậy, Trang phu tử chỉ biết gật đầu.
[Chỉ biết nói suông, nhà giàu tiểu công tử này làm sao hiểu được nỗi khổ của lão nhân gia, ta sắp đói rồi!]
Tử Ngọc, người đã quen biết nhiều người, vốn thích dùng tiền bạc để mở đường. Làm sao có thể không nhìn ra tâm tư của lão giả. Khi giả vờ mời tay và tiếp xúc với tay của Trang phu tử, năm hạt ngân đậu rơi vào lòng bàn tay ông ta.
Cảm nhận được cái lạnh trong tay, Trang Nhuệ Trí mỉm cười và ảo não.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play