Chuyện Thế tử Trung Sơn Vương, Sở Đường đã sớm nghe Sở Kha kể lại.
Hôm ấy Sở Chiêu chạy quá nhanh, không theo kịp, nên nhờ Thế tử Trung Sơn Vương giúp ngăn lại, từ đó quen biết với ngài, lại còn cùng nhau hồi kinh.
Thế tử trẻ tuổi đa tài, văn nhã lịch thiệp, Sở Kha cùng ngài đồng hành dọc đường, đàm đạo thi thơ, đối đáp hợp ý, kết giao như tri kỷ—những lời này đương nhiên là do Sở Kha tự kể, Sở Đường nghe tai này ra tai kia, chẳng để vào lòng.
Tuy vậy, chuyện Sở Kha nói Sở Chiêu thô tục, khiến Thế tử chẳng ưa, thì nàng lại tin—Sở Chiêu dung mạo bình thường, xuất thân cũng chẳng hơn ai, sao có thể lọt vào mắt xanh của Thế tử Trung Sơn Vương?
Nhưng giờ đây nhìn thần sắc Sở Chiêu, nàng là vui hay không vui khi nhắc đến Thế tử?
Sở Đường không trực tiếp hỏi đến Thế tử, chỉ giả như quan tâm đến Sở Chiêu, chân thành hỏi: “Có chuyện gì sao? A Chiêu cứ nói, chỉ cần ta giúp được, quyết chẳng chối từ.”
Sở Chiêu ngẩng đầu, khẽ cười: “Không có gì, chỉ là chợt nhớ đến mấy chuyện cũ giữa ta và Thế tử.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play