Chuyện về buổi văn hội ở Tiểu Vọng Xuân Viên nay đã trở thành đề tài bàn tán khắp kinh thành. Tại các tửu lâu, trà quán, mỗi ngày đều có người nhắc đến — hôm nay ai thắng, ai bại dưới tay tiểu cô nương họ Sở.
Tập văn “Tịch Mặc Hiên” được bày bán khắp nơi, nhiều người lúc nhàn rỗi đều sẽ lật ra xem, bình phẩm một phen những ván đối cục trong đó.
Ban đầu, ai nấy đều cười ha hả.
Bởi lẽ những ván cờ kia thật sự không thể xem là tinh diệu, trong mắt giới nho sinh thì chẳng khác gì một đứa trẻ mới tập bước đi.
Điều ấy cũng không có gì lạ, một tiểu nữ tử mới mười ba mười bốn tuổi, đọc sách, viết chữ, cầm kỳ thư họa chẳng qua chỉ để tu thân dưỡng tính, sao có thể so bì với nam tử dùng học vấn để lập thân lập nghiệp?
Thế nhưng, chẳng mấy ngày sau, những ván cờ trong văn tập đã không còn có thể xem lướt qua cho xong, mà phải xem thật kỹ lưỡng. Tuy rằng xem xong vẫn thấy nữ hài kia bại trận, nhưng tiếng cười cũng không còn sảng khoái như trước nữa.
Thậm chí, có người đã không còn cười nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play