Bậc thang lên trời ư…
Dưới ánh đèn lờ mờ, thần sắc Sở Lam biến đổi không ngừng.
Không rõ là vì bị người kia vô tình chọc thủng lớp màn mỏng che đậy, hay là nỗi sợ hãi ban đầu đã dần lắng xuống, nhưng ông ta lại cảm thấy trong lòng dần ổn định trở lại.
Nói đi cũng phải nói lại, ông ta cũng chẳng phải kẻ chưa từng thấy qua cảnh đời! Ông ta vốn đọc nhiều sách, trong sách sử đầy rẫy mưa máu gió tanh!
Ông ta cầm chén trà lên, khẽ thở dài: “Thế tử nói đùa rồi, nhà họ Sở như ta đây, có gì là bậc thang lên trời đâu.”
Tiêu Tuân mỉm cười: “Sở tiên sinh, nhà họ Sở các người có được như ngày hôm nay, chẳng phải cũng là nhờ bậc thang ấy mà có sao? Nếu không, làm sao tiên sinh có thể an ổn ngồi trong nhà, phu thê hòa thuận, con cái yên vui, gia cảnh khấm khá mà an nhiên?”
Sở Lam có chút giận: “Thế tử nói vậy, ta thật không hiểu nổi. Ta, Sở Lam, chưa từng làm điều gì gian tà, đến làm một dân thường lương thiện cũng không xứng sao? Chỉ vì ta có một người huynh đệ như vậy, trong mắt người đời, ta cũng không thể sống như một con người bình thường ư?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play