Lúc này lẽ ra không nên cười.
Nàng sở dĩ bật cười, là bởi trong đầu chợt nhớ lại cảnh tượng năm ấy.
Khi ấy nàng bị A Cửu nghi ngờ thân phận, đối đầu nơi bờ sông rồi rơi xuống nước, được Tiêu Tuân cứu. Để tránh bị liên lụy đến Tiêu Tuân, nàng liền túm lấy A Cửu, hô lớn lời thề sống chết có nhau.
Khi ấy, vẻ mặt của A Cửu như thế nào? E rằng cũng giống hệt các thiếu nữ trong phòng lúc này, đều là bộ dáng kinh ngạc?
Tiếc là khi đó nàng vùi mặt trong lòng hắn, không kịp nhìn thấy.
Bất quá, nếu lúc này A Cửu có mặt ở đây, hẳn là sẽ bày ra vẻ mặt khoái chí, đôi mắt phượng hếch lên, khóe môi cười như thể đáng bị đánh đòn, còn sẽ cười ha ha bảo nàng rằng: “Đáng đời, ai bảo ngươi tự chuốc lấy?”
“A Chiêu!” Tề Lạc Vân trừng mắt, “Ngươi cười cái gì! Còn dám cười nữa!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play